Chương 3

Hợp Cửu Bất Phân

13.555 chữ

26-04-2023

Nếu hỏi nàng, trong cuộc sống của nàng có cái gì hổ thẹn không? Nàng chắc chắn trả lời, nàng có, nàng hổ thẹn với Tô Tử Kỳ.

Tô Tử Kỳ có bao nhiêu tài nguyên đều đem nhét hết vào tay nàng, một tay liều mạng nâng đỡ nàng lên, ngược lại bị nàng đem đến trước mặt quản lý một tờ giấy kết thúc hợp đồng.

Thế giới này nhất định không công bằng, có người chỉ đơn giản đứng dưới ánh đèn, không cần tạo dáng, như thế cũng đủ hấp dẫn để thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, có người nghiên cứu học tập cả một đời, cũng không có cách nào kiếm ra được thành tựu.

Giản Yên thuộc về loại người thứ nhất, loại người mà chỉ cần đứng dưới ánh đèn sẽ phát ra ánh sáng, thu hút sự chú ý.

Nàng xuất đạo rất thuận lợi, không giống như những tiểu hoa đán vùng vẫy giành giựt tài nguyên, nàng là lúc còn đi học liền bị tuyển chọn, lúc ấy là năm ba đại học, có một đạo diễn đến trường tìm diễn viên, liền gặp được nàng vẫn chưa tốt nghiệp, lúc này lập tức chọn nàng.

Ngày đó cũng không phải tìm nàng để đóng phim truyền hình, mà là đóng phim điện ảnh, vừa mới xuất đạo liền được đóng phim điện ảnh, biết bao nhiêu người đều tha thiết mơ ước được giống như nàng?

Giản Yên rất may mắn, tuy rằng không thể đóng vai chính ở bộ phim đầu tiên nhưng lại làm cho nàng có chút danh tiếng, khoảng thời gian đó, mọi người thường hay nhắc tới Thành Hậu Giản Yên, rất nhiều quản lý, công ty quản lý đều chủ động tới tìm nàng, thông báo không ngừng, dùng sức đưa ra tài nguyên cho nàng để gọi nàng về, Giản Yên còn nhớ lúc ấy, quản lý dắt nàng theo sau đều rất cao hứng, đối với đồng nghiệp nói: "Nhìn ta này, dẫn theo sau là một ngôi sao bảo bối."

Người quản lý kia, chính là Tô Tử Kỳ.

Ngẫm lại, Tô Tử Kỳ thật sự đem hết tâm huyết đặt trêи nàng, hết lực nâng đỡ nàng, nổ lực tìm kiếm tài nguyên, tất cả tiết mục đều đồng hành cùng nàng. Ngày đó trêи tay của Tô Tử Kỳ còn có một nghệ sĩ, tên là Vu Duyệt, đều bị nàng đưa sang cho đồng nghiệp, chuyên tâm dẫn dắt Giản Yên, hiện tại danh tiếng Vu Duyệt cũng rất khá, tuần trước vừa mới đoạt được giải thưởng Ngọc Lan, trong tay đều là những chuyện bát tháo của Tô Tử Kỳ, dẫn dắt nàng thì không có gì để gọi là kết quả, đưa nàng sang tay thì lại thành Thị hậu, chỉ cần nhắc tới Tô Tử Kỳ thì fans của Vu Duyệt đều sẽ cười trào phúng đến ba đời: "Tô Tử Kỳ hối hận rồi sao?" "Tô Tử Kỳ xin lỗi sao?" "Tô Tử Kỳ cùng Duyệt Duyệt làm hòa rồi chưa?"

Thậm chí khoảng thời gian trước khi nàng tránh bóng cũng không được buông tha, Fans Vu Duyệt đều đuổi theo mắng chửi nàng: "Không có quay tốt được một tác phẩm nào." "Không diễn được nên mới ở ẩn." "Cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt chúng ta, đáng đời bị phong sát." "Nói không chừng là được ai đó bao nuôi, mặt mày nhìn rõ ràng là yêu tinh!" "Thật sự rất tức giận, cướp tài nguyên của Duyệt Duyệt chúng ta, nàng vui vẻ sao?"

Đoạn thời gian đó đúng thật là nàng rất vui vẻ, gả cho người mình yêu nhất, chính mình sắp chào đón một cuộc sống vui vẻ nhất, nhưng nào ngờ lại bị dội xuống một xô nước lạnh, dội xuống từ đầu đến chân.

Đối với Tô Tử Kỳ, trong lòng Giản Yên vẫn luôn vô cùng áy náy, vì lẽ đó lần này định phục xuất, kỳ thực nàng dự định sẽ không liên hệ với Tô Tử Kỳ, không ngờ tới, chính Tô Tử Kỳ lại gọi điện cho mình trước.

Giản Yên giọng nhẹ nhàng hỏi: "Tô tỷ, gần đây có khỏe không?"

Tiếng nói của Tô Tử Kỳ có chút thấp, trước đây nàng rất thích hút thuốc, Giản Yên có khuyên nàng mấy lần, bây giờ thuốc lá khiến cho giọng nói của nàng khàn hơn: "Vẫn như trước thôi, nghe lão Lâm nói người muốn phục xuất?"

Lão Lâm trước đây là công ty quản lý của nàng, Giản Yên lần này phục xuất có tự mình đưa tin tới vài công ty quản lý, trong đó có công ty lão Lâm, vì vậy Tô Tử Kỳ mới biết được tin tức.

Giản Yên môi khẽ mở, ánh trăng từ cửa sở chiếu vào trêи mặt nàng, cảm giác được một chút nóng bỏng, nàng đem tay đặt lên trêи trán: "Ừm."

Tô Tử Kỳ lại hỏi: "Lần này đã suy nghĩ kỹ chưa?"

Cảm giác nóng rát trêи mặt Giản Yên tăng thêm, đuôi mày nàng đều bị nhiễm phải độ nóng: "Đã suy nghĩ kỹ càng."

"Có muốn đi theo ta không?"

Giản Yên hơi run: "Ngươi...ngươi còn muốn dẫn dắt ta sao?"

"Có cái gì là muốn hay không muốn, hiện tại trong tay ta đều không có thứ gì, nếu như ngươi không chê, thì sáng mai ta với người liền gặp nhau." Sau khi Giản Yên tránh bóng đi thì Tô Tử Kỳ cũng không quá tốt, lúc trước nàng buông ra Vu Duyệt, nâng đỡ Giản Yên, đắt tội Vu Duyệt. Sau đó ngay tại thời điểm Giản Yên tránh bóng thì Vu Duyệt tuyên bố đổi công ty, điều này làm cho cấp trêи đối với Tô Tử Kỳ càng thêm bất mãn.

Lại cùng một lúc xảy ra hai sự việc, hai sự việc này khiến Tô Tử Kỳ cũng không nghĩ tới mình bị công ty đối đãi như vậy. Có tài nguyên không chia cho nàng, nghệ sĩ có năng lực đều không cho nàng dẫn dắt, lúc đầu nàng ở công ty còn có thể được xếp vào hàng có danh có tiếng, lập tức mất đi hai việc, làm cho mọi người đều triệt để xa lánh.

Không quá một năm sau khi Giản Yên tránh bóng, nàng cũng đổi công ty, hiện tại ở công ty mới làm huấn luyện viên cho người mới, đêm nay nghe lão Lâm điện thoại đến, đề cập tới Giản Yên, nàng mới phập phùng dấy lên ý chí làm quản lý.

Giản Yên, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt người này nàng vừa nhìn đã biết, Tô Tử Kỳ tin tưởng nàng sẽ trở lại, bởi vì nàng thuộc về sân khấu, Tô Từ Kỳ vui mừng chính mình không có nhìn lầm người.

Lúc trước Tô Tử Kỳ thật sự muốn nâng nàng lên thật cao trong giới giải trí, hiện tại cũng muốn như vậy, không đổi.

Giản Yên nghe được Tô Tử Kỳ nói, sống mũi hít hít có chút đau nói: "Cảm ơn Tô tỷ, vậy ngày mai gặp lại?

Tô Tử Kỳ không có dị nghị: "Ngày mai gặp lại."

Điện thoại sau khi tắt máy Giản Yên cũng không ngủ được, trong đầu phảng phất như có mười ngàn con ngựa đang chạy nhanh, tâm tình loạn tùm lum tùm la, nàng thẳng thắn đứng dậy đi về hướng phòng vệ sinh tắm rửa, lúc đi ra vừa vặn gặp phải Cố Thái mang theo bạn gái về nhà, hai người đều uống rất nhiều, Giản Yên sau khi hầu hạ xong hai người rồi mới trở về phòng, cả người đều mệt, trong đầu lại không có suy nghĩ gì nhiều, đặt lên gối liền ngủ.

Nàng mơ thấy một giấc mơ không tốt.

Không tốt là bởi vì, trong mơ có Kỷ Vân Hân xuất hiện, nàng mơ tới khoảng thời gian lúc nàng cùng Kỷ Vân Hân mới kết hôn, nàng mỗi ngày đều ở nhà làm "tiểu tức phụ", lên mạng học tập các phương pháp nấu ăn, nàng mỗi lần thật vất vả mới làm xong cơm tối, ngồi ở trêи ghế chờ người kia trở về, nhưng mỗi lần chỉ nhận được đến dòng tin nhắn lạnh băng.

- -- Phải họp, không trở về.

- -- Phải đi công tác.

Một tháng sau, Kỷ Vân Hân ở cạnh công ty mua một cái nhà, nàng cũng có đi qua đó một lần, không có chìa khóa, nên nàng ngồi đợi ở cửa tận nửa đêm, đợi được đến lúc Kỷ Vân Hân rốt cuộc cũng trở về, Kỷ Vân Hân nhìn thấy chính mình chỉ có nhíu chặt mày lại, không có nói gì, liền đem mình đưa trở về.

Không mời mà tới khiến Kỷ Vân Hân khó chịu, nàng lại giải thích một hồi, nàng lần khác đi tới, thậm chí tư cách để đi vào cửa của nàng cũng không có.

Cố Thái sau khi biết được liền tức giận quát nàng, không biết tự ái, chưa từng gặp người nào không biết tự ái như ngươi, ngươi có thể có một chút lòng tự ái hay không?

Giản Yên mở mắt ra, bên tai còn lưu lại tiếng mắng chửi của Cố Thái, nàng đưa tay đặt lên trán, cười khổ một tiếng, tự tôn của nàng, đã sớm bị chà đạp sạch sành sanh ở trước mặt Kỷ Vân Hân.

Nhưng mà vẫn là tự bản thân nàng đạp lên.

Có lẽ vì giấc mơ quá mức dữ tợn, Giản Yên không có lập tức rời khỏi giường, nàng nằm ở trêи giường thở dài một hồi, cầm điện thoại lên mạng nhìn mấy video làm trò cười một hồi mới ngồi dậy, căn phòng kế bên phát ra tiếng động nhỏ, không lâu thì cửa lập tức có người gọi: "Giản Yên."

Là âm thanh của Cố Thái, nàng hỏi: "Ngươi tỉnh dậy chưa, sáng sớm muốn ăn cái gì, ta xuống dưới mua."

Giản Yên mở cửa ra, nhìn thấy Cố Thái ăn mặc quần áo chỉnh tề đứng ở trước cửa ngáp vài cái, nàng xua tay từ chối: "Không cần, ta lát nữa sẽ đi ra ngoài."

"Đi sớm như vậy?" Cố Thái mắt nhìn đồng hồ: "Đi đâu a."

Giản Yên không có gạt nàng: "Đi gặp Tô tỷ."

Thái độ Cố Thái hững hờ, thuận miệng hỏi: "Tô tỷ là ai?"

Giản Yên đáp: "Tô Tử Kỳ."

Cố Thái đáp lại một tiếng, sau đó quay đầu: "Cái gì."

"Tô Tử Kỳ? Ngươi gặp nàng làm cái gì?"

Giản Yên nghĩ một chút, đem chuyện tối ngày hôm qua đơn giản nói lại một lần, nghe được Giản Yên nói hết, nàng chậc chậc lưỡi: "Ta cảm thấy ngươi lúc đi nên mua một bộ hoàng kim giáp."

"Nếu ta là nàng, ta nhất định sẽ đem ngươi băm thành trăm mảnh!"

Năm đó là thời kì phát triển sự nghiệp của Tô Tử Kỳ, nhưng vì nàng đẩy Vu Duyệt đi, không ngờ lại đụng tới bảo bối, Cố Thái cảm thấy nếu nàng là Tô Tử Kỳ, ngươi có thể sống!

Giản Yên lắc đầu, tức giận liếc mắt nhìn về phía nàng: "Tô tỷ không phải là loại người như vậy."

Tuy rằng thời gian nàng ở cùng một chỗ Tô Tử Kỳ không lâu nhưng cũng hiểu được một chút tính tình, từ một việc nhỏ nhặt đều có thể đoán được, Tô Tử Kỳ không phải là người thù dai, nếu thật sự là người như vậy, lần này nàng phục xuất, Tô Tử Kỳ có rất nhiều cơ hội để gây khó dễ cho nàng, căn bản không cần liên hệ với nàng.

Tô Tử Kỳ gọi điện cho chính mình, dù nhiều hay ít đi chăng nữa nhưng vẫn còn nhớ đến giao tình lúc trước giữa nàng với mình.

Cố Thái vung vung tay: "Tùy ngươi, ta không muốn khuyên ngươi nữa, ta đi ra ngoài, không mua điểm tâm cho ngươi nữa."

Gỉn Yên đáp lại, nàng xoay người trở về phòng rửa mặt mày, nàng nhắn cho Tô Tử Kỳ một tin nhắn, hỏi nàng muốn gặp nhau ở đây, chờ nàng rửa mặt xong, Tô Tử Kỳ cũng gửi tin nhắn trả lời lại: Chín giờ rưỡi, quán cà phê Cữu Ngũ ở trung tâm thành phố, ngươi biết không?

Quán cà phê Cửu Ngũ có rất nhiều chi nhánh, là quán cà phê có tiếng nhất ở trung tâm thành phố. Giản Yên có biết, nàng trực tiếp đi đến cửa tiệm, vừa mới bước xuống xe liền nhìn thấy Tô Tử Kỳ ngồi ở gần cửa sổ, ba năm không gặp, Tô Tử Kỳ so với trước kia liền gầy đi một chút, cằm nhọn, Giản Yên đầu đội mũ lười trai đi vào, sau khi nhìn thấy Tô Tử Kỳ nàng lấy mũ xuống, gọi: "Tô tỷ."

Tô Tử Kỳ ngẩng đầu nghiêm túc cẩn thận đánh giá nàng.

Tia nắng mặt trời nho nhỏ chiều vào người của Giản Yên, cho nàng thêm một tầng sáng sủa, nàng mang giày cao gót bảy, tám cm màu vỏ quýt, cùng đôi tất cao không quá đầu gối, làn váy dưới hai chân thon dài thẳng tắp, da thịt trắng mà nhẵn nhụi, trêи eo váy là thắt lưng, vòng qua một vòng bên hông, thắt chặt eo khiến eo ngày càng tinh tế, trêи người khoác áo gió nhạt màu, phần cổ áo đều dựng thẳng, che hết một nữa khuôn mặt tinh xảo, chỉ lộ ra hai con mắt óng ánh làn nước, đáy mắt đều mang theo nét trầm ổn khác hẳn so với lúc trước, mùi vị của nốt ruồi ở khóe mắt cũng đều hơn trước rất nhiều.

Xem ra, nàng so với ba năm trước, đều trưởng thành đi không ít.

Giản Yên trước khi đến đây không có ăn qua bữa sáng, nàng sợ lúc bụng đói uống cà phê sẽ đau dạ dày, liền gọi một ly sữa bò, Tô Tử Kỳ gật đầu: "Dạ dày rất quan trọng đối với nghệ sĩ, vẫn nên bảo vệ kĩ càng."

Giản Yên nghe vậy khép hờ mắt, người phục vụ mang sữa bò tới, tay nàng theo ly mà sờ tới sờ lui, nhỏ tiếng nói: "Tô tỷ, ta không nghĩ tới, ngươi còn muốn nhìn thấy mặt ta."

Tô Tử Kỳ nghe được lời nàng nói thì cười khẽ: "Có cái gì mà không muốn, ta cũng không phải là đại nhân vật gì."

Giản Yên Nghĩ đến lời nói của Cố Thái, miệng uống sữa bò hỏi: "Ngươi không hận ta sao?"

Tô Tử Kỳ giương mắt lên nhìn nàng, vẻ mặt nghiêm túc: "Hận người? Nếu hận người còn không bằng ta tự hận chính ta, đấy đều là sự lựa chọn của chính mình, đều không oán hận người khác được."

Giản Yên nghe nàng nói vậy thì viền mắt liền đỏ lên, nếu như lúc trước nàng không phải là người của Tô Tử Kỳ, nếu như lúc đó Tô Tử Kỳ lựa chọn Vu Duyệt chứ không phải lựa chọn nàng, thì hiện tại Tô Tử Kỳ có thể đứng đầu ở vị trí quản lý, nhưng tất cả những thứ này, đều bởi vì nàng mà bị hủy hết, tuy rằng Tô Tử Kỳ là người lựa chọn, nhưng kết quả đều khác nhau một trời một vực, nàng không làm được gì, khiến cho Tô Tử Kỳ thất vọng, Giản Yên nội tâm tràn ngập áy náy nói: "Xin lỗi, Tô tỷ."

"Được rồi." Tô Tử Kỳ uống xong ly cà phê nói: "Hai ta sau này còn hợp tác lâu dài, cần gì xa lạ như vậy? Hiện tại ngươi có người quản lý chưa?"

Giản Yên đè xuống cảm thụ phức tạp, lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trang nói: "Không có."

Tô Tử Kỳ thoáng gật đầu: "Ta ngày hôm qua có cùng cấp trêи thỏa luận nói muốn dẫn ngươi theo, các nàng không có ý kiến, nếu ngươi cũng không có ý kiến, chúng ta liền bắt đầu nói chuyện về hợp đồng đi."

Giản Yên tay cầm hợp đồng, nghe được Tô Tử Kỳ nói: "Đúng rồi, ta đổi công ty rồi, hiện tại đang làm việc ở Kinh Nghi truyền thông."

Giản Yên tay run lên, bản hợp đồng rơi trêи bàn, nàng nhanh chóng ngẩng đầu, không tin tưởng hỏi: "Ở...ở đâu?"

"Kinh Nghi truyền thông a." Tô Tử Kỳ thấy dáng vẻ kinh ngạc cau mày của nàng: "Ngươi không biết sao?"

Sao lại không thể không biết được a, Kinh Nghi truyền thông hiện tại chính là nửa bầu trời của giới giải trí, Giản Yên nếu như muốn phục xuất, tin tức này làm sao có thể không biết?

Giản Yên biết, thậm chí còn biết rất rõ, nàng không chỉ biết, mà còn rất quen thuộc, Kinh Nghi truyền thông, chính là công ty của Kỷ Vân Hân!

Không ngờ tới, nàng đi như vậy rồi mà lại trở về?

Nàng hiện tại còn muốn tiến vào công ty của Kỷ Vân Hân???

Tác giả có lời muốn nói:

Kỷ Vân Hân: Xảo a, lão bà, ngươi tại sao lại trở về?

Giản Yên: Bởi vì ta biến thân.

Kỷ Vân Hân: Biến thân?

Giản Yên: Ta hiện tại là Giản • Nữu cỗ lộc • Yên!

Kỷ Vân Hân:...

Theo đuổi càng cực khổ rồi, tấu chương tùy cơn 20 cái tiểu hồng bao rơi xuống.

Lời editor nói xàm đêm khuya:

Hình như truyện bắt đầu máu chó ròi đó mọi người.

Mình vẫn giữa nguyên lời của tác giả, không có edit nên mong mọi người thông cảm.

Gọi là lời nói xàm đêm khuya là vì mình edit xong chương này đã là 1:28p.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!